Viễn Du
Có những đêm lạc mình trong đêm mộng
Trong mênh mông trong một mảnh hồn thơ
Trong nhịp thở đất trời lên tiếng gọi
Bản thể xưa rung động tợ cung đàn
Ta là ai giữa vũ trụ mênh mang...?
Giữa gió núi trăng ngàn muôn sông nước...
Chiều sương phủ lên đồi ai gối mộng!
Giấc phong trần phiêu lãng đã tàn canh
Và bãi vắng ai về trong tiếng gọi
Nghe tình quê tha thiết dậy trong lòng.
Trong mênh mông trong một mảnh hồn thơ
Trong nhịp thở đất trời lên tiếng gọi
Bản thể xưa rung động tợ cung đàn
Ta là ai giữa vũ trụ mênh mang...?
Giữa gió núi trăng ngàn muôn sông nước...
Chiều sương phủ lên đồi ai gối mộng!
Giấc phong trần phiêu lãng đã tàn canh
Và bãi vắng ai về trong tiếng gọi
Nghe tình quê tha thiết dậy trong lòng.
Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012
Sóc Trăng: chùa Minh Tánh tổ chức lễ kỳ an nhân lễ Giổ tổ Hùng Vương
Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011
Quán Chiếu Hạnh Phúc
- Chúng ta thường đi tìm một cái gì bên ngoài để mang lại cho mình hạnh phúc như vật chất, nhà cửa, xe hơi, máy móc, tiện nghi, ... hoặc tình cảm gia đình, thân quyến, bạn bè, người yêu, ... hoặc danh vọng, địa vị, lý tưởng. Ta khát khao tìm kiếm vì tưởng mình nghèo nàn, thiếu thốn, tâm luôn phóng ra ngoài chạy theo trần cảnh. Trong kinh Pháp Hoa kể thí dụ đứa cùng tử suốt đời đi ăn xin vì không biết trong túi mình có viên ngọc quý, đến khi được người bạn nhắc tỉnh ngộ lấy ngọc ra xài liền hết đói khổ.
Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011
Phóng Sinh: Yêu Mến Tự Do & Đức Hiếu Sinh
Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011
TÂM THƯ
Kính bạch chư tôn Thiền đức Tăng Ni.
Kính thưa toàn thể quý Thiện nam Tín nữ Phật tử gần xa.
Là một người xuất gia mang sứ mạng “Hoằng pháp vi gia vụ, lợi sanh vi bổn hoài”, chúng tôi luôn tâm nguyện đem ánh sáng Phật Pháp đến mọi ngõ ngách cuộc đời, giúp người vơi bớt khổ đau, u tối. Dẫu biết rằng, với khả năng và điều kiện vật chất của một Ni sinh trẻ vừa mới tốt nghiệp Cử nhân Phật học thì một mình không thể thực hiện tâm nguyện này. Nhưng, chúng tôi ý niệm rằng “một niệm có thể cảm mười phương chư Phật” cho nên chúng tôi luôn tin tưởng có chư Phật ủng hộ, sẽ khiến cho các nhà hảo tâm, thiện nam tín nữ, cũng như tất cả những ai mang tâm nguyện hoằng dương chánh pháp góp bàn tay của mình xây dựng ngôi nhà Phật pháp.
Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011
Thứ Năm, 10 tháng 11, 2011
Vàng ngọc phải chăng là hạnh phúc
Thứ Hai, 24 tháng 10, 2011
NHÌN THẤY LÁ VÀNG RƠI
Chân Pháp Đăng
“Nhìn thấy lá vàng rơi, em hãy yêu thương đời mình.” Đó là một câu văn trong lá thư tôi viết để nâng đỡ cho người em đang gặp khó khăn. Đời sống có khác gì đâu là một chiếc lá. Tuy sự sống của ta dài hơn chiếc lá, nhưng so với sự sống ở các cõi trời, thì sự sống ở cõi ta bà này ngắn ngũi hơn chiếc lá nhiều. Một ngày ở cõi trời Đao Lợi bằng một trăm năm ở cõi Diêm Phù Đề, tức là trái đất này. Chiếc lá xuất hiện đầu tháng Tư, cho đến tháng Mười là chuẩn bị đổi màu để đợi cơn gió nhẹ về mơn trớn, tức thì chiếc lá lìa cành, rơi xuống lòng đất. Lá ở Việt Nam sống lâu hơn nhờ sức sống của mưa và hơi ấm trời nhiệt đới, nhưng có chiếc lá nào không vàng úa và lìa cành đâu! Nhìn thấy chiếc lá vàng rơi, ta biết rõ đời sống của ta và người thương thật mong manh. Ta phải có cái cảm nhận này trực tiếp mới thật sự thấy thương yêu đời mình. Đời mình luôn luôn có liên hệ tới đời sống của những người chung quanh, nghĩa là biết thương mình nên ta biết thương người khác, trong đó có cha mẹ, anh chị em, con cháu, bạn bè…
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Sám hối
Tâm tha thiết bao lần xin sám hối
Mà kiêu căng tật đố vẫn không ngừng
Đức Phật ơi!Ngài cứu độ xót thương
Cho con trẻ chẳng rơi vào hố lửa
Trước Tam Bảo từ nay con xin hứa
Những lỗi xưa xin nguyện bỏ từ đây
Tham,sân,si nuôi dưỡng đã bao ngày
Nay nhất định ra tay trừ dẹp sạch.
(Thích Nữ Châu phương)
Mà kiêu căng tật đố vẫn không ngừng
Đức Phật ơi!Ngài cứu độ xót thương
Cho con trẻ chẳng rơi vào hố lửa
Trước Tam Bảo từ nay con xin hứa
Những lỗi xưa xin nguyện bỏ từ đây
Tham,sân,si nuôi dưỡng đã bao ngày
Nay nhất định ra tay trừ dẹp sạch.
(Thích Nữ Châu phương)
" Tôi không buồn, không khóc, cũng không suy nghĩ quá nhiều...Nhưng tôi cần có thêm nhiều hơn một khoảng im lặng để tôi suy ngẫm về chính mình, về mọi người xung quanh...và về cuộc đời."
Khách sang sông nhưng lòng sao vướng bận!
Miệng mĩm cười, chân vẫn cứ bâng khuâng!
bước ra đi hay quay đầu chạy lại?
Đâu bên sông, vang vọng tiếng nhân sầu!!!
Miệng mĩm cười, chân vẫn cứ bâng khuâng!
bước ra đi hay quay đầu chạy lại?
Đâu bên sông, vang vọng tiếng nhân sầu!!!
Lang thang làm khách phong trần mãi.
Ngày hết quê xa, vạn dặm trường .
(T.T .Tông)
Ngày hết quê xa, vạn dặm trường .
(T.T .Tông)
Viễn Du
Pha loãng chút tình trong nắng sớm
Đôi dòng ly biệt khách sang sông.
Đôi dòng ly biệt khách sang sông.