Viễn Du
Có những đêm lạc mình trong đêm mộng
Trong mênh mông trong một mảnh hồn thơ
Trong nhịp thở đất trời lên tiếng gọi
Bản thể xưa rung động tợ cung đàn
Ta là ai giữa vũ trụ mênh mang...?
Giữa gió núi trăng ngàn muôn sông nước...
Chiều sương phủ lên đồi ai gối mộng!
Giấc phong trần phiêu lãng đã tàn canh
Và bãi vắng ai về trong tiếng gọi
Nghe tình quê tha thiết dậy trong lòng.
Giúp đỡ các sư cô không còn chùa
Nhân dịp chuyến đi thăm làng trẻ mồ côi và khuyết tật Huỳnh Tiểu Hương, ngày 11 tháng 10 năm 2009, chúng tôi có dịp ghé thăm Chùa Phước Ân. Khi đến, chúng tôi thật sự đau lòng khi các vị sư cô của chùa đang phải tá túc trong 1 túp liều được dựng tạm bằng bạt nhựa diện tích chỉ khoản 40m2.
Bếp ăn, nhà ăn và cả nơi nghỉ ngơi của các sư cô cũng tóm gọn trong diện tích chật hẹp như vậy.
Ngoài ra, chánh điện của Viện được xây tạm bằng tôn, các tượng Đức Phật được đặt trên bàn sơ sài với nền bê tông bình thường.
Được biết, Chùa lúc trước thuộc về sư trụ trì, nay sư trụ trì đã viên tịch nên các con của sư đã lấy lại mảnh đất trên. Sư trụ trì là người nửa đường xuất gia - cho nên các sư cô phải dọn ra ngoài sống tạm.
Nhưng thật may mắn là các sư cô được chính quyền địa phương cấp cho miếng đất bên cạnh có diện tích khoản 1.800 m2 để các sư cô dọn qua ở tạm nhưng các sư cô hiện thời đang gặp rất nhiều khó khăn trong kinh phí xây dựng.
Là một lữ khách bình thường, chúng tôi mong chư vị hảo tâm có thể làm một điều gì đó để giúp ích cho các Sư Cô của Chùa Phước Ân.
Mọi giúp đỡ xin gửi về:
Sư cô Quảng Xuân
Chúa Phước Ân ,Ấp Hòa Lân, Huyện Thuận Giao, Tỉnh Bình Dương
Số điện thoại :0906406238 Điện thoại cố định : 0650 374 6017
Bếp ăn
Chính điện
Nơi nghỉ ngơi
Phòng ăn
Sám hối
Tâm tha thiết bao lần xin sám hối
Mà kiêu căng tật đố vẫn không ngừng
Đức Phật ơi!Ngài cứu độ xót thương
Cho con trẻ chẳng rơi vào hố lửa
Trước Tam Bảo từ nay con xin hứa
Những lỗi xưa xin nguyện bỏ từ đây
Tham,sân,si nuôi dưỡng đã bao ngày
Nay nhất định ra tay trừ dẹp sạch.
(Thích Nữ Châu phương)
" Tôi không buồn, không khóc, cũng không suy nghĩ quá nhiều...Nhưng tôi cần có thêm nhiều hơn một khoảng im lặng để tôi suy ngẫm về chính mình, về mọi người xung quanh...và về cuộc đời."
Khách sang sông nhưng lòng sao vướng bận!
Miệng mĩm cười, chân vẫn cứ bâng khuâng!
bước ra đi hay quay đầu chạy lại?
Đâu bên sông, vang vọng tiếng nhân sầu!!!
Lang thang làm khách phong trần mãi.
Ngày hết quê xa, vạn dặm trường .
(T.T .Tông)
Viễn Du
Pha loãng chút tình trong nắng sớm
Đôi dòng ly biệt khách sang sông.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét