KHÔNG LÀM CÁC ĐIỀU ÁC, HÃY LÀM CÁC VIỆC LÀNH, GIỮ TÂM Ý TRONG SẠCH, LÀ LỜI CHƯ PHẬT DẠY.

Viễn Du

Có những đêm lạc mình trong đêm mộng

Trong mênh mông trong một mảnh hồn thơ

Trong nhịp thở đất trời lên tiếng gọi

Bản thể xưa rung động tợ cung đàn

Ta là ai giữa vũ trụ mênh mang...?

Giữa gió núi trăng ngàn muôn sông nước...

Chiều sương phủ lên đồi ai gối mộng!

Giấc phong trần phiêu lãng đã tàn canh

Và bãi vắng ai về trong tiếng gọi

Nghe tình quê tha thiết dậy trong lòng.





Thứ Hai, 24 tháng 10, 2011

Đêm… thấy ta là…


Nguyên Trang TrăngĐêm… bóng tối tĩnh mịch, gió thổi khe khẽ, chút hơi lạnh phảng phất đâu nay làm người ta bất giác rùng mình. Đêm… nơi tối tăm hóa thành bí ẩn, chút ánh sáng trở nên huyễn hoặc. Đêm… bức màn của Tạo hóa được kéo xuống và bức màn giả tạo của cái Tôi được kéo lên, lòng người bỗng nhiên dịu đi, vô tư phơi bày những nỗi niềm sâu thẳm đang được bóng đêm che giấu – được sống thật với chính mình…Tưởng nhớ nhạc sĩ Trịnh Công Sơn

(Lớp Hán Nôm 07, Trường ĐHKHXH&NV TP.HCM)

Đêm… bầu trời đen vẫn lấp lánh những vì tinh tú, như tâm hồn của mình đầy những nỗi buồn sâu kín vẫn thấp thoáng đâu đó những niềm vui. Có khi mây che ngang, tưởng là không có sao, nhưng không, sao vẫn yên vị trên kia, chỉ có mắt người là không thấy. Như những ngày hồn ta chìm trong tận đáy hố sâu của nỗi buồn, buồn vì lạc lõng giữa cuộc đời, buồn vì sự chia ly, buồn vì… Có trăm ngàn lý do để giữa cuộc sống bề bộn, ta dừng lại và cảm thấy buồn. Lúc ấy, có nhận ra, có niềm vui đang đợi mình tận hưởng, để sống lạc quan theo kiểu “mỗi ngày tôi chọn một niềm vui”?

Đêm… vẻ đẹp huyền ảo được phủ lên vạn vật, ta muốn tan vào đấy, đi đến những nơi tận cùng, thưởng thức vẻ đẹp hiếm khi được nhìn thấy, vì khi bóng đêm về, ánh sáng đã mải mê nhảy nhót ở một nơi xa nào rồi. Đêm… ta muốn cất bước phiêu du, có thể lặng lẽ giấu đi những bước chân nặng nề sau một ngày mệt mỏi.

Đêm… ta muốn làm gió, tự do lang thang, mang trong mình những lời nhắn nhủ ở khắp nơi mà ùa uống vuốt ve ngọn cỏ, hay gào thét lạc giọng giữa không trung, hay buồn bã, lơ đãng bay ngang trời. Đêm… ta muốn tan vào hương quỳnh, để mà quấn quýt bên hoa, để mà nồng nàn đến bên những tâm hồn nghệ sỹ thao thức giữa giấc ngủ bình yên của con người, mà đợi hoa quỳnh nở.

Đêm… ta muốn thành sao, nhấp nháy để ngắm trần gian không lặng lẽ ở ngay cả khoảng lặng của đất trời, để làm vui mắt bao kẻ đang ngóng lên. Đêm… đôi lúc cần một chút bình yên, ta muốn tắt hết những ánh sáng giả dối kia đi, để chong một ngọn đèn nhỏ, ngẫm nghĩ về những huyền thoại của cuộc đời.

Đêm… mong sao dòng cảm xúc trong ta ào ạt chảy, ào ạt cuốn đi những muộn phiền và ta được thấy ta là thác đổ… đổ qua tim mình, đổ qua tim người, đổ qua dòng đời…
Đêm… thấy ta sống thật sự với con người ta.
Đêm… thấy Ta là…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét


Sám hối

Tâm tha thiết bao lần xin sám hối

Mà kiêu căng tật đố vẫn không ngừng

Đức Phật ơi!Ngài cứu độ xót thương

Cho con trẻ chẳng rơi vào hố lửa

Trước Tam Bảo từ nay con xin hứa

Những lỗi xưa xin nguyện bỏ từ đây

Tham,sân,si nuôi dưỡng đã bao ngày

Nay nhất định ra tay trừ dẹp sạch.

(Thích Nữ Châu phương)

" Tôi không buồn, không khóc, cũng không suy nghĩ quá nhiều...Nhưng tôi cần có thêm nhiều hơn một khoảng im lặng để tôi suy ngẫm về chính mình, về mọi người xung quanh...và về cuộc đời."

Khách sang sông nhưng lòng sao vướng bận!
Miệng mĩm cười, chân vẫn cứ bâng khuâng!
bước ra đi hay quay đầu chạy lại?
Đâu bên sông, vang vọng tiếng nhân sầu!!!















Lang thang làm khách phong trần mãi.
Ngày hết quê xa, vạn dặm trường .
(T.T .Tông)







Viễn Du

Pha loãng chút tình trong nắng sớm

Đôi dòng ly biệt khách sang sông.